Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015

Bài học về cái nhìn

     Người ta sẽ trở nên lớn, nên vĩ đại với những công việc đơn sơ, nhỏ bé, để phục vụ cộng đồng nhân loại.
     Năm thành viên của một gia đình nọ đang nghỉ ngơi và vui đùa ở một bãi biển. Các đứa bé tắm và nghịch ngợm xây những lâu đài bằng cát, khi cách đó không xa, xuất hiện một bà già gầy còm, đầu tóc rối bung trong gió và áo quần thì rách rưới, bẩn thỉu.


Bà vừa đi vừa lảm nhảm điều gì đó trong miệng và cúi xuống nhặt các vật trên bãi cát, bỏ vào một cái bị.
     Bố mẹ vội kêu các con lại bên họ và bảo chúng đứng tránh xa bà già kia ra. Khi đi ngang qua họ, bà cúi xuống nhặt bên trái, bên phải các vật trên cát, rồi bà nhìn và cùng mỉm cười với cả gia đình họ. Song thái độ thân thiện của bà ta không được đáp trả.
     Nhiều tuần sau, họ biết được rằng, người đàn bà già yếu rách rưới đó đã bỏ những tháng ngày ròng rã để nhặt những mảnh vụn chai, sắt, thiếc trên bãi biển hầu các em nhỏ có thể nô đùa mà không bị thương tổn.
(Sưu tầm)

Bình:  Đôi khi con người ta ích kỉ, chỉ thấy được người khác dưới cái nhìn "nhỏ mọn, ích kỉ" nên không hiểu được những điều người khác làm. Họ khinh thường và chê bỏ những người xem bề ngoài như rách rưới đói khổ. (Lệ Hải)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét