Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2017

Mê hồn


Nỗi buồn bán giá bao nhiêu
Nỗi vui mua mất ít nhiều người ơi
Cung nhạc trầm bổng lả lơi
Cà phê từng giọt nhỏ rơi đắng lòng

Đêm đêm bên chén men nồng
Tầng không khói trắng, đốt lòng suy tư
Hồn ta thả vào cõi hư
Êm êm điệu nhạc, ta như vô hồn.

--Giọt Trầm

Thần xuân

Chầm chậm lá tiễn sương trong sớm
Hớn hở hoa đón nắng tinh mơ
Bùi ngùi tiết đưa Đông ra ngõ
Rộn ràng trời mừng Xuân nên thơ

Vô tình thời gian trôi lặng lẽ
Tất bật dòng người bước vội vàng
Vô tư nụ mai đơm đầu phố
Giật mình lòng ta khóc bẽ bàng.

Chao ôi thời gian nhanh quá đỗi
Thấm thoát ngày tháng trôi hết rồi
Bộn bề bao việc còn chất chứa
Bồi hồi lòng người lắm suy tư

--Giọt Trầm

Khuya thao thức


Giờ đây vạn vật say nồng
Ta nằm thao thức trí lòng rối tơ
Canh khuya lặng vắng như tờ
Ngoài kia gió thổi hững hờ biết bao.
Lâu lâu ta lén thở dài
Trở mình đủ kiêủ giấc hoài chẳng an
Chợp mắt thì cứ mơ màng
Mở mắt lòng trí muôn vàn nghĩ suy.
Việc đời muôn sự chi chi
Thân này bé nhỏ làm gì chẳng nên
Dòng đời trôi mãi lênh đênh
Vô tình bỏ mặc ta bên lề đời.
--Giọt Trầm--