Giờ đây vạn vật say nồng
Ta nằm thao thức trí lòng rối tơ
Canh khuya lặng vắng như tờ
Ngoài kia gió thổi hững hờ biết bao.
Lâu lâu ta lén thở dài
Trở mình đủ kiêủ giấc hoài chẳng an
Chợp mắt thì cứ mơ màng
Mở mắt lòng trí muôn vàn nghĩ suy.
Việc đời muôn sự chi chi
Thân này bé nhỏ làm gì chẳng nên
Dòng đời trôi mãi lênh đênh
Vô tình bỏ mặc ta bên lề đời.
--Giọt Trầm--
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét