Chiều về buông mình dưới mưa sa
Đất Sài gòn, ngồi nhớ thiết tha
Cõi lang thang, xứ lạ đất người
Cứ mưa về, bồi hồi da diết
Cơn mưa vô tình, đâu có biết
Lòng người đơn lạnh, biết nhớ nhung
Ngõ phố buồn tênh, mưa lặng lẽ
Cơn gió xào xạc, trút lá xanh
Kiếp mưu sinh vội vã đô thành
Dòng hối hả, đôi chân cứ bước
Mưa ơi sao vô tình đến thế
Mặc sức rơi chẳng thiết lòng ai
Dẫu lúc bình minh buổi sớm mai
Hay thoáng hoàng hôn, phai sắc chiều
Lệ Hải
24.07/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét