Đêm khuya khoảng vắng lạnh lùng
Bên làn khói nhẹ ta cùng trăng đêm
Ánh trăng trông rất êm đềm
Đời ta thì mãi lênh đênh vô bờ
Ánh trăng cứ lặng như tờ
Dõi theo thổn thức lúc mờ lúc trong
Dường như trăng hiểu được lòng
Nhưng trăng chẳng nói, như không hiểu gì
Lòng ta cứ nghĩ cứ suy
Âu vì cuộc sống thôi thì biết sao
Gạt qua bao nỗi ước ao
Bỏ đi bao nỗi khát khao mỏi mòn
Đời trao ta chiếc bánh tròn
Ta mong trả lại khi còn khả năng
Đến khi đủ lẽ công bằng
Ta thời chẳng hối, tay trắng mặc lòng
Còn bao nhiêu thứ trong lòng
Lâu nay ấp ủ, đành lòng giấu đi
Đâu cần phải cố làm chi
Đời ta như thế mà đi là mừng.
Đêm thao thức - 00:30 27-10-2015
Lệ Hải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét