Cuối thu trời chiều đầy ảm đạm
Tầng không một vẻ thoáng đượm buồn
Áng mây có chút màu đen sạm
Tia nắng yếu ớt bỗng bùi ngùi
Ngao ngán nhìn sông bên bến vắng
Đếm cánh lục bình dạt theo dòng
Cánh én tách đàn đi tìm nắng
Bên kia góc trời có thấy không?
Có ai lặng lẽ ngồi bên ấy
Đôi mắt xa xăm ngó bên này
Mùa thu sắp tàn ai có thấy
Mà sao biệt tích mấy hôm rày?
Chợt nắng chiều tàn màng đêm phủ
Giật mình bỡ ngỡ hóa mình mơ
Chuyện tình bến vắng tình khúc cũ
Giờ lại hiện về cứ như thơ
Thoáng qua một thời đầy kỉ niệm
Với chiều, với gió với mùa thu
Khúc nhạc ngày ấy từng giai điệu
Còn nữa đâu mà, gió với thu.
(Lệ Hải - Tháng 10-2013)
Bài này sáng tác và chép tay cách đây 2 năm, giờ này cảm thấy nó hợp với hoàn cảnh hiện tại
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét